Cố lên, một chút nữa thôi, một chút nữa thôi là có thể tự do
bay xa rồi. Phải cố lên, cố chịu đựng chút nữa, một chút nữa thôi là có thể ly
khai khỏi chỗ này rồi.
Dù là ly khai thì phải đối mặt nhiều vấn đề, gặp nhiều khó
khăn nhưng mà nhất định sẽ ly khai khỏi nơi này. Người không đi, tôi đi, không
có gì để suy nghĩ hay vướn bận cả. Tất cả mọi chuyện cho đến bây giờ đã là quá
đủ rồi, quá đủ rồi. Chỉ là uất ức không thể một nhát đâm chết kẻ làm khổ người
tôi thương yêu nhất thế gian. Đừng nói tôi ác, thương tổn tôi, tôi cũng không một
tiếng trách móc đâu nhưng mà thương tổn người tôi yêu thương chính là không được,
ngàn lần không được.
Đừng lo, tôi sẽ sớm ly khai khỏi chỗ này, tự do mà sống, mà
làm mà lo cho cuộc sống. Tự mình kiếm đủ vật chất để đón hai người tôi yêu về với
tôi thực ra là muốn đón ba người nhưng chắc người ấy sẽ từ chối ấy. Trách nhiệm,
nghĩa vụ, gánh nặng tất cả các thứ đó tôi sẽ nhận hết, nhưng tôi phải có thời
gian. Vì vậy làm ơn đi, đừng ép tôi đến đường cùng nữa, nếu không sẽ chết mất.
Là tôi sẽ một nhát cho mấy người về với diêm chúa ấy!(tôi có sở thích sưu tập dao mà)
Đừng đụng vào tôi, đừng nói chuyện với tôi, cũng không cần
quan tâm tôi như vậy chính là đang đối xử tốt với tôi đấy có biết không hả?
Tránh xa ra một chút, thật ra là càng xa càng tốt ấy. Đừng có lãi nhãi bên tai những câu nói cứ như
là đang quan tâm tôi hết sức vậy đó, thôi IM ĐI TÔI KHINH đấy!
Đừng đẩy con người ta đi đến giới hạn của mình, bạn sẽ hối hận
vì điều đấy đấy. Con người thật ra là loài động vật tàn bạo và khát máu nhất mà
tôi biết. Vì vậy cho nên đừng đánh thức cái tàn bạo ấy của họ, để họ yên và họ
sẽ không làm gì bạn. Người tốt là người không đánh thức con quỷ bên trong mình
và không đánh thức con quỷ bên trong người khác, ai đó đã từng nói như thế đấy!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét