Thứ Hai, 19 tháng 8, 2013

[ Atsumina oneshot Collection] Một buổi tối!!!! Truyện số một: Cậu yêu tớ bao nhiêu???



Uầy, sắp tới 27/8 các bạn à.... Mấy nay lo cho cái ngày đó mà quên mất thời gian. Nãy giật mình tưởng sắp qua ngày 19 ai dè vẫn còn ngày 18 đây..... Lẩm cẩm quá mà.

Thôi lỡ rồi, đăng luôn cho tiện đây là nguyên cái bộ sưu tập truyện ngắn của mình, chủ yếu nói về cuộc sống của Acchan cùng Minami sau khi Acchan tốt nghiệp. Nói chung là nó điên kinh lắm, cũng sến mắc ói luôn, bạn nào đọc có bị gì mình không chịu trách nhiệm nha XD XD XD.

Bộ sưu tập này có tên là "Một buổi tối" vì chủ yếu nó diễn ra trong đêm khi hai nhân vật chính gặp nhau hehehe. Báo trước nha, tớ trong sáng lắm đấy her her her. Bây giờ vào câu chuyện số một nha.

Ps: Cái Tình yêu và Thù hận đang bí ý, với đang viết cái oneshot mừng 27/8 nên dừng một tháng đi hen.


Truyện số 1: Cậu yêu tớ bao nhiêu???






Một buổi tối như bao buổi tối nhưng nó hơi khác là có người đang bực mình vì tấm hình ai kia chụp chung với một anh chàng người tây điển trai. Sau màn ăn cơm, rửa chén, dọn dẹp, lau phòng….bla…bla…. cuối cùng Minami nhỏ bé của chúng ta cũng được rảnh rỗi mà ngồi xuống bên cạnh người mình yêu- người mà nãy giờ “bận” coi phim nên không giúp cô được. Ngay lập tức cô bị người kia ôm lấy, tiếp đến là phần dựa người quen thuộc, đấy thế là cô thành gối dựa cho người ta mất rồi.



A: Mệt không? Uống miếng nước nha. * đưa tay với ly nước*


M: Không, không mệt. Cậu đang xem phim gì đấy? *nhìn nhìn*


A: À, phim tình cảm đấy, diễn viên chính rất đẹp trai. * hớn hở*


M: * đen mặt *, thế tớ có đẹp trai không? ( đang lên cơn ghen kìa XD)


A: Cậu á? Đẹp trai á? * hahahahaha*


M: cậu cười gì? Mau trả lời tớ!  >”<

A: Có, Minami của tớ rất là đẹp trai. *ôm ôm*


M: Không tin, thế tớ với Sato san ai đẹp hơn?


A: Đương nhiên Takeru kun đẹp trai hơn cậu. ( khỉ mốc)


M: *đen mặt* thế so với Moriyama san thì sao? (•ˋ _ ˊ•)


A: Hiển nhiên, Moriyama san đẹp trai hơn cậu. * tỉnh queo* ( ông biến thái)


M: >”<, còn Narimiya san thì sao? (•ˋ _ ˊ•)


A: Cậu có nước đi xách dép cho Narimiya san đấy. * tỉnh như ruồi*


M: (_) cậu…. cậu…..


A: Tớ sao nào? * nai ơi là nai*


M: >’’’< không nói với cậu nữa. *đứng lên*


A: * ôm lại* ngoan nào đừng lẫy. cậu có phải là con trai đâu mà so sánh như vậy.


M: Vậy trong lòng Acchan, tớ  là người như thế nào?


A: Trong lòng tớ, Minami là tốt nhất. Là người tuyệt vời nhất, trong mắt tớ cậu là người ngầu nhất, dễ thương nhất. Quan trọng hơn tất cả đó là trong tim tớ, cậu là người quan trọng nhất, là người mà Maeda Atsuko này yêu nhất. Vậy có được chưa nào “Chồng nhỏ đáng yêu” của tớ.


M: * mặt đỏ như son, tim đập bon bon, não mất nơron* Cậu… nói thật chứ? * lí nhí*


A: Thế mong tớ nói xạo sao? Hôm nay lại bày đặt ghen.


M: Không phải, mình tin cậu. Nhưng mình không thích cậu ở gần mấy người đó.


A: Không cần lo, gu của tớ không phải mấy người đó, mấy người đó cao quá, tớ thích mấy người dưới một mét rưỡi cơ * nham nhở*


M: Cậu… cậu… không được ý kiến chiều cao của tớ.


A: hahaha tớ thích đó thì sao nào? “ Chồng lùn” của tớ.


M: > “”< , cho cậu biết tay * đè ra* (* )( *) .

A: Dám hôn lén mình hả, hôm nay sẽ cho cậu không về nhà được (Acchan à, câu đó có nhiều nghĩa lắm).



Sau đó là cuộc chiến bằng gối xảy ra, hai bên cứ vậy mà rượt đuổi nhau trong phòng khách. Tiếng cười nói, la hét vang lên phá bỏ sự yên bình của buổi tối. Cuối cùng Acchan cũng thuận lợi mà leo lên lưng Minami cưỡi, được thế cô chọt lét khiến Minami kêu gào thảm thiết. Trận đấu đến đây là kết thúc với chiến thắng oanh liệt của Acchan nhờ chiêu “lấy thịt đè người”. Hai đối thủ nằm lăn ra sofa vì mệt, xoay qua nhìn Acchan rồi nhớ lại câu nói hồi này Minami mỉm cười cất tiếng hỏi.



M: Khi nãy cậu nói yêu tớ, vậy cậu yêu tớ bao nhiêu?


A: Tớ yêu cậu cỡ này này * tay vẽ 1 vòng tròn thật rộng*  \(^ ^)/


M: Thật không? To cỡ đó cơ á? (¬_¬")


A: Uh, to cỡ này luôn này *cố sức vẽ vòng tròn to hơn*   (^ ^) 


M: Tớ so với đồ ăn thì thế nào? Yêu cái nào hơn? (;_)


A: Đương nhiên là yêu cậu hơn rồi, yêu cậu nhất. Không có cậu làm gì có ai mua cho mình ăn cơ chứ  ~_~ .


M: Dẻo miệng nhỉ. *cười như bông như hoa*


A: vậy còn cậu??? ~_~


M: (;_) không nói!


A: *bám* nói mau nói mau, to cỡ nàooooooooooooo…….


M: không nói, không nói *bỏ chạy* ε=( >_<)


A: đứng lại ngay!


M: Không! ε=( >_<)


A: Có nghe ko thì bảo? Tối nay muốn NGỦ Ở ĐÂU???


M: ()゚Д゚() *lò dò đi lại gần* ngủ với cậu trong phòng * rưng rưng*


A: Nói mau, yêu tớ cỡ nào???  ~_~


M: Cỡ này này! * đưa bàn tay ra *


A: Cái gì? tại sao bé thế hả??? (д)


M: trái tim tớ chỉ to chừng ấy thôi hà (-̩__-̩)


A: *ngơ ngác* là sao? (-_-)ゞ゛


M:  (_”)  Sao tớ lại yêu người ngốc thế này nhỉ??? Tớ nói là tớ yêu cậu bằng cả trái tim đấy 。・゚(ノД`)・゚・。.


A: *ngạc nhiên, hạnh phúc, đỏ mặt* ▽`*) *sáp lại*  (っ⌒)っ( ̄へ ̄) ngoan nào đừng khóc, tớ biết rồi. Minami của tớ là nhất.


M: không, đừng dụ tớ. ( ̄へ ̄)


A: ngoan nào, ngoan nào. Tớ đền cho cậu chịu chưa? (っ⌒)っ( ̄へ ̄).


M: Không cho cậu dẻo miệng nư.......uhmmmmmm........


A: *đè ra* (* )( *) . Được chưa nè! ▽`*


M: *đỏ mặt* (#-.-#)*gật gật* *quay qua nhìn* (о^ω^о) đi ngủ nha * nắm tay, lôi vào phòng*


A: Minami xấu xa  >_<, mai phải đi quay đó.


M: Để mai tính đi, ڡ`).




Buổi tối yên bình của nhà Atsumina phải không nào? Mọi người muốn rình phòng họ không, ý không được đâu, phải tôn trọng quyền riêng tư chứ ~_~.( thiệt ra là, ~_~ thôi Rùa dấu cho riêng Rùa biết XD)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét